Wednesday, December 17, 2014


Một Làn Nước Trôi

Họa theo vần bài Đông Cảm của cô Lê-Thân Hồng-Khanh
 
Chưa tìm thấy lá sầu đông
Em tôi gởi cánh gió đông chiều buồn
Khi nào nước trở lại nguồn?
Cõng cành hoa úa vì buồn vắng nhau

Nhớ đêm trăng cũ tựa đầu
Giờ đây thềm vắng lá sầu phải chăng?
Nơi này nước đã đóng băng
Bầu trời sao chết nhện giăng suốt ngày

Bửu Tùng
17/12/2014

Bài họa:

THUYỀN VIỄN XỨ

Bây chừ trời đã cuối đông,
Gió se sắt lạnh theo đông gợi buồn.
Viễn du lại nhớ cội nguồn,
Bâng khuâng theo đám mây buồn níu nhau.
Tóc xanh giờ đã trắng đầu,
Mà sao cứ mãi đeo sầu hay chăng?
Sao lòng buốt giá như băng,
Lạ quen đất khách sương giăng giữa ngày!

Nhatthuyh

ĐÔNG CẢM

Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông,
Xuân vui sắc thắm,
Chiều Đông lại buồn,
Lá hoa đã trở về nguồn,
Cây trơ, cành trụi, lệ buồn khóc nhau,
Tuyết đâu nhuộm trắng mái đầu,
Người buồn, cảnh lại thêm sầu biết chăng,
Cô đơn, lòng tựa giá băng,
Một mình, một bóng, giăng giăng tháng ngày.

Lê-Thân Hồng-Khanh (9/2013)

No comments:

Post a Comment